Hội Thánh Tin Lành Giao Ước Việt Nam – Phước cho người nào chẳng đi theo mưu kế của kẻ ác, Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng. Nhưng vui thích về luật pháp của Đức Giê-hô-va, và suy ngẫm luật pháp ấy ngày và đêm. (Thi Thiên 1:1-2)
Dưới đây là 7 câu Kinh Thánh liên quan đến những áp lực chúng ta phải chịu từ thế gian và làm thế nào để phòng tránh:
1. Đừng khuôn rập theo đời nầy, nhưng phải được biến hóa bởi sự đổi mới của tâm trí mình, để phân biệt đâu là ý muốn tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời. (Rô-ma 12:2)
Từ “khuôn rập” được sử dụng như một mệnh lệnh có thể được diễn tả cách dễ hiểu hơn là “đừng để người ta ép bạn vào khuôn mẫu của thế gian” vì vậy chúng ta không thể để thế gian rập khuôn chúng ta, nhưng hơn thế, phải được biến hóa bởi sự đổi mới của tâm trí mình và đây là điều quan trọng để “phân biệt được đâu là ý muốn tốt đẹp, vừa lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời” dành cho chúng ta. Thế gian không thể ép chúng ta vào khuôn mẫu của họ nhưng họ phải được nắn theo hình ảnh của một người vâng phục Đấng Christ.
2. Ai giao tiếp với người khôn sẽ trở nên khôn ngoan, nhưng kẻ làm bạn với bọn ngu dại sẽ bị tàn hại. (Châm Ngôn 13:20)
Chúng ta biết rằng nếu kết giao với ai thì chúng ta sẽ có xu hướng trở nên giống họ và nếu chúng ta để bản thân mình liên kết với Đấng Christ, chúng ta sẽ trở nên khôn ngoan. Vậy tại sao lại không giao tiếp hoặc kết nối với những người khôn ngoan, ý chỉ sự khôn ngoan đến từ Kinh Thánh? Ngoài ra chỉ có một lựa chọn khác là chịu đựng những tổn hại từ việc làm bạn với kẻ ngu dại.
3. Phước cho người nào chẳng đi theo mưu kế của kẻ ác, Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng. Nhưng vui thích về luật pháp của Đức Giê-hô-va, và suy ngẫm luật pháp ấy ngày và đêm. (Thi Thiên 1:1-2)
Đi theo một ai đó nghĩa là bạn có sự đồng thuận với họ, như điều tiên tri A-mốt viết: “Nếu hai người không đồng ý với nhau, thì có đi chung đường được sao?” (A-mốt 3:3) Nếu bạn đi chung đường với những người không tin kính đồng nghĩa với việc bạn đồng tình với những việc họ làm. Tôi định nghĩa “đi cùng người không tin kính” là việc bạn đến nơi họ đến, làm điều họ làm và có cùng suy nghĩ với họ. Người tin kính không nên đi cùng với “mưu kế của kẻ ác”, không đứng “trong đường tội nhân” hay ngồi với những kẻ nhạo báng, rất có thể là những người nhạo báng Chúa.
4. Anh em chớ mắc lừa: “Bạn bè xấu làm hư tính nết tốt.” (1 Cô-rinh-tô 15:33)
Như tôi đã đề cập ở đoạn trước, bạn có thể trở nên giống với những người bạn kết giao. Những người xung quanh có thể tạo áp lực để buộc bạn làm điều bạn không thể làm nên đừng để bị mắc lừa, “Bạn bè xấu làm hư tính nết tốt” nhưng không phải ai cũng như vậy trừ chúng ta. Chúng ta có thể bị lừa trong chính suy nghĩ chúng ta là muối, là ánh sáng cho những con người hư mất, nhưng bởi sự đồng hành cùng họ mà dần dần chúng ta làm theo những điều họ làm và rõ ràng, người không tin kính không thể sống đẹp lòng Đức Chúa Trời.
5. Hỡi con ta, nếu bọn người tội lỗi quyến rũ, Con đừng nghe theo. (Châm Ngôn 1:10)
Thế gian có thể dễ dàng thuyết phục chúng ta làm những việc sai trái. Khi tất cả những người xung quanh đang sống trong tội lỗi, chúng ta dễ bị rơi vào cái bẫy được giăng ra. Chúng ta không thể để tội nhân lôi kéo mình vào những việc đi ngược với luật pháp của Đức Chúa Trời. Chúng ta dễ bị mắc bẫy khi tiếp tục lắng nghe tội nhân hay thậm chí là đồng hành cùng họ.
6. Phi-e-rơ và các sứ đồ trả lời: “Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn vâng lời người ta.” (Công Vụ Các Sứ Đồ 5:29)
Rõ ràng là, điều này không chỉ về những áp lực thế gian mà điều sứ đồ Phi-e-rơ muốn chỉ ra là chúng ta phải nghe theo và tuân phục Chúa chứ không phải con người, đặc biệt là những người chưa được cứu bởi họ không có Đức Thánh Linh và không thể làm những việc đẹp lòng Đức Chúa Trời. Chúng ta cần vâng lời Chúa và không để bị cám dỗ hay ảnh hưởng bởi tội lỗi mà đi theo bản ngã xác thịt.
7. Vì muốn làm vừa lòng dân chúng, Phi-lát đã tha Ba-ra-ba. Sau khi đánh đòn Đức Chúa Giê-xu, Phi-lát giao Ngài cho chúng đem đi đóng đinh vào thập tự giá. (Mác 15:15)
Pôn-xơ Phi-lát không thực sự muốn đóng đinh Chúa Giê-xu bởi ông nói “Ta không thấy người nầy có tội gì.” (Lu-ca 23:4) “Vì ông biết, bởi lòng đố kỵ nên họ đã nộp Ngài” (Ma-thi-ơ 27:18). Bi kịch thay, dù Phi-lát đã tuyên bố Chúa Giê-xu vô tội nhưng lại để áp lực từ đám đông người Do Thái ảnh hưởng đến mình và bởi đó “vì muốn làm vừa lòng dân chúng, Phi-lát đã tha Ba-ra-ba. Sau khi đánh đòn Đức Chúa Giê-xu, Phi-lát giao Ngài cho chúng đem đi đóng đinh vào thập tự giá”. Ông quan tâm đến việc làm hài lòng con người hơn là theo lương tâm mình và giờ đây, ông mãi hối hận về quyết định này.
Lời kết
Chúng ta cũng giống như chiên, đi theo bất cứ ai dẫn lối hoặc đi theo đám đông nhưng sự thật là, chiên không có Đấng Chăn Nhân Lành sẽ bị đưa đến lò làm thịt. Chúa Giê-xu nói “Chiên Ta nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta” (Giăng 10:27). Con đường lớn là nơi phần lớn chiên lạc đi vào, và con đường đó dẫn đến sự phán xét của Chúa. Chỉ khi họ nghe theo tiếng Chúa trong thì thuận tiện (2 Cô-rinh-tô 6:2), họ sẽ không bị hư mất bởi sự phủ nhận tiếng Ngài và sự hiểu biết về Ngài khi họ không thể bào chữa được. (Rô-ma 1:18-20)
Tin bài: Thoa Trần
Lược dịch từ: WhatChristiansWantToKnow.com