Hội Thánh Tin Lành Giao Ước Việt Nam – Xã hội thay đổi. Sự nổi tiếng cũng nhạt phai. Thân thể chúng ta rồi sẽ suy tàn. Chỉ có Chúa là không bao giờ thay đổi (Ma-la-chi 3:6). Lần tới khi ma quỷ dối lừa bạn trong gương, hãy tránh mặt khỏi gương và đọc Lời Chúa. Hãy đặt đôi mắt của tấm lòng nơi vẻ đẹp lớn hơn và thỏa mãn hơn. Hãy ngắm nhìn Đấng Christ thật lâu và sâu sắc.
Tôi đã lớn lên thành thạo đến lạ kỳ trong việc “mua sắm” phụ nữ. Khi tôi đi qua trung tâm thương mại, bảo tàng, hay ngay cả Hội Thánh, trong tiềm thức tôi “mua sắm” bằng cách nhặt lấy những đặc điểm trên những người nữ khác (cả bạn bè và người xa lạ) rằng tôi ước tôi có đặc điểm đó của họ.
Ồ, khuôn mặt của cô ấy, làm ơn…
…và cánh tay của cô ấy nữa…
…và chiều cao cô ấy…
…và điều cuối cùng này nữa thôi…
Nhưng chúng ta biết điều tiếp theo không bao giờ là điều cuối cùng, khi chúng ta còn tìm kiếm vẻ đẹp thân thể hơn là Đấng Christ. Tôi sẽ không bao giờ đạt được lý tưởng của mình bởi nó không thực tế; nó là sự kết hợp của những khiếm khuyết thấy được mà tôi muốn sửa. Sự mơ tưởng đó không bao giờ khớp với thực tế. Sự bất an trong tôi khát khao nó rất nhiều, nhưng bức tranh ghim chặt trong đầu tôi không thực hữu, và tôi không có khả năng biến nó thành sự thật.
Chúa đã khiến nó sai như vậy sao?
Quyền năng phức tạp và sự hiểu biết sâu sắc của việc dệt nên con người cùng với nhau chỉ thuộc về Chúa mà thôi. Và đây chính xác là nền tảng cho tội lỗi của sự bất an: không tin cậy rằng Chúa đã làm đúng.
Khi chúng ta làm như vậy, chúng ta coi các chị em trong Chúa và những người nữ khác chỉ như sự kết hợp giữa các đặc điểm thuộc thể để người ta ghen tị và gắp nhặt ra từng phần một. Sự ganh ghét này chắc chắn không phải là việc yêu thương người khác hơn bản thân mình, và cũng không phải sự công bố rằng Chúa là Đấng nắm quyền tối thượng đầy vinh hiển. Khi làm điều này, tôi công bố với Ngài và thế gian rằng Ngài đã làm sai:
Ngài có thể định số lượng và đặt để các vì sao (Thi thiên 147:4), nhưng Chúa ơi, Ngài lại không làm vậy với chiều cao Ngài ban cho con.
Ngài có thể đếm hết tóc trên đầu con (Lu-ca 12:7), nhưng Chúa lại cho con sai màu tóc rồi.
Ngài có thể tạo nên đồi núi (A-mốt 4:13), nhưng cách Chúa dựng nên thân thể con lại sai mất rồi. Chúa đã phạm một lỗi sai – hay là đến mười hai lỗi.
Thật là một sự ngạo mạn! Chúng ta thất bại trong việc nhớ rằng thân thể mình được dựng nên trong tâm trí Đức Chúa Trời. Ngài không thể dệt nên chúng ta cách sai lệch. Những ước muốn và khao khát của chúng ta có thể sai. Chúng ta nên mong mỏi làm trọn mục đích của Ngài khi chúng ta được dựng nên theo hình ảnh của chính Ngài, và nhận ra rằng sự hấp dẫn thuộc thể sẽ không bao giờ khiến chúng ta thỏa mãn hay được đầy trọn.
Được tạo nên cho vẻ đẹp
Chúng ta chắc chắn chưa phải là đẹp nhất bởi chúng ta không được dựng nên để được đẹp cho đến cuối cùng, nhưng là để phục vụ Đấng ấy vì chính Ngài. Chúng ta được tự do khỏi gánh nặng của “vẻ đẹp” theo cách nhìn của thế gian, bởi việc vui nghỉ với những đặc điểm thân thể chúng ta đã được ban sẽ hướng chúng ta đến Đấng mà vẻ đẹp Đấng ấy tỏa sáng cho đến đời đời. Có sự bình an tuyệt diệu khác được tìm thấy không phải ở việc đẹp theo định nghĩa của xã hội – một chiều cao cụ thể, những số đo cụ thể, hay một nhân tố gây trầm trồ ngạc nhiên. Việc thân thể không hoàn hảo là hết sức bình thường.
Điều này không có nghĩa chúng ta không nên quản trị thân thể mình là đền thờ của Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 6:19). Nếu Thánh Linh của Đấng Christ sống trong chúng ta, thân thể này không còn thuộc về chúng ta để mà sử dụng cách ích kỷ hay lạm dụng nó (1 Cô-rinh-tô 6:20).
Chúng ta không cần một thân thể hấp dẫn để tỏa sáng trong con mắt nam giới. Mắt Đức Chúa Trời dõi theo chúng ta rồi, Ngài vui mừng khi chúng ta từ bỏ con đường nổi loạn và đau buồn khi chúng ta đeo đuổi sự thèm khát của xác thịt – bao gồm cả việc muốn trở thành ai đó (thường là bấy cứ ai) hơn là chính cách chúng ta được dệt nên bởi một Đức Chúa Trời yêu thương đang tể trị.
Lời nói dối trong gương
Tôi mới chỉ 24. Những nếp nhăn đã xuất hiện trên mặt tôi rồi. Tôi chưa từng sinh con, vậy mà thân thể đã có nhiều vết và sẹo. Mắt tôi không trở nên nhẹ nhàng hơn dù tôi có nhìn chằm chằm vào tường cỡ nào. Người tôi không thể dài thêm nữa, rồi sự lo lắng có thêm được giờ nào vào cuộc đời tôi chăng? (Ma-thi-ơ 6:27)
Tôi đã từng là một cô gái tuổi thiếu niên, ngã gục trên sàn phòng thay đồ, thấy mệt mỏi vì những gì tôi nhìn thấy trong gương; tôi đã từng là người phụ nữ tin rằng mình độc thân vì chẳng có người nam nào để ý tới một người có ngoại hình như tôi.
Nhưng Chúa của chúng ta không thuộc về thế gian, và không trở thành nô lệ cho vẻ đẹp của thế gian này. Ngài chọn gọi chúng ta là con yêu dấu bởi Đấng Christ (Rô-ma 9:25). Không có điều gì lớn hơn thế (1 Cô-rinh-tô 2:9), và cũng không có gì khiêm nhường hơn thế. Trong đấng Christ, chúng ta học cách đẩy đám mây của sự bất an sang một bên, và vui mừng đón nhận ánh sáng sự khiêm nhường với Đấng Christ là trung tâm. Nhưng điều này không dễ dàng. Mong muốn có được thân thể hoàn hảo phải bị đóng đinh trên thập tự giá. Như Issac Ambrose đã viết, “Thân thể đẹp mà không có Đấng Christ cũng chỉ như cỏ xanh trên mộ mục nát.”
Ít cái tôi, nhiều Chúa hơn
Sự bất an là điều ghê gớm chúng ta được khích lệ để chìm đắm vào. Chúng ta không thích gọi nó là tội lỗi bởi đó là lĩnh vực nhẹ nhàng mà đau đớn trong nhiều cuộc đời. Nhưng thực ra nó chỉ là sự kiêu ngạo bị đảo ngược mà thôi. Chúng ta càng tập trung vào sự thiếu sót của mình nhiều bao nhiêu, thì chúng ta lại ít vui mừng và bám lấy sự đầy đủ của Đấng Christ nhiều bấy nhiêu. Càng tập trung vào điều mình mong ước chừng nào, thì tấm lòng chúng ta ít tập trung vào Chúa chừng ấy. Càng dành sức lực để ghen tị với người nữ khác chừng nào, thì chúng ta có xu hướng ít phục vụ họ chừng ấy.
Sự bất an không nên bị xem nhẹ rồi ngó lơ hay bỏ mặc đó không được thánh hóa bởi “ai cũng phải đấu tranh với nó mà.” Đây là vấn đề cần phải được cầu nguyện luôn luôn và đấu tranh với nó cùng với Đấng Christ.
Xã hội thay đổi. Sự nổi tiếng cũng nhạt phai. Thân thể chúng ta rồi sẽ suy tàn. Chỉ có Chúa là không bao giờ thay đổi (Ma-la-chi 3:6), cho đến cuối cùng (Ê-sai 46:10), và hơn thế nữa (Thi Thiên 90:2). Lần tới khi ma quỷ dối lừa bạn trong gương, hãy tránh mặt khỏi gương và đọc Lời Chúa. Hãy đặt đôi mắt của tấm lòng nơi vẻ đẹp lớn hơn và thỏa mãn hơn. Hãy ngắm nhìn Đấng Christ thật lâu và sâu sắc.
Tin bài: Nhóm dịch thuật – Mục vụ truyền thông HTTL Giao Ước Việt Nam
Lược dịch từ: DesiringGod.org